Mùa Vu lan năm nay, Diêm vương chợt có sáng kiến cải cách địa phủ. Ngài triệu tập toàn thể các phán quan và chém gió:
- Hàng ngàn năm qua, trên kia hết cải tiến lại cải lùi mà dưới này chúng ta không thay đổi gì cả. Chúng ta dứt khoát phải cải cách cho phù hợp xu hướng thời đại! Các phán quan có sáng kiến gì để đổi mới âm phủ thì mau mau tâu trình!
Một phán quan lập tức hưởng ứng:
- Theo tôi, chúng ta phải cải cách hình phạt cho đáng sợ hơn!
Các phán quan còn lại ồ lên:
- Rách việc! Hình phạt của cõi âm như thế chưa đủ tởn hay sao mà đòi thay đổi?
- Không hề! Nhân mùa Vu lan nhớ ngày xưa, bà Thanh Đề vì đem bánh bao nhân thịt chó cho nhà chùa ăn mà bị phạt tay xiềng, cổ gông, cơm đưa lên miệng lập tức hóa lửa cháy. Hình phạt ấy xưa quả là nặng, nhưng nay trên kia có một xứ sở ở đó cứ hết thảm án này lại đến một vụ truy sát khác, bởi bao kẻ khát máu sẵn sàng đâm vào sọ trẻ sơ sinh, cắt cổ con nít hai tuổi hay đốt cả người thân trong nhà! Nếu chúng ta không có cách trừng phạt khủng khiếp hơn thì e rằng cái ác nơi đó sẽ lan nhanh như cỏ dại!
Diêm vương vỗ bàn:
- Hay! Đâu, các ngươi mau mau đề xuất hình phạt mới cho ta duyệt!
Các phán quan thi nhau phát huy sáng kiến, nhưng quanh đi quẩn lại cũng chỉ ôm trụ đồng, tắm than đỏ, nhúng vạc dầu sôi... khiến Diêm vương lắc đầu quầy quậy:
- Đang thời buổi hô hào “xanh” mà các ngươi đưa ra toàn biện pháp hao củi lửa, hại môi trường! Thôi, nếu không nghĩ ra gì thì giải tán, khi nào rảnh chúng ta lại bàn chuyện cải cách!
Mọi người lục đục ra về thì một phán quan giơ tay:
- Có rồi! Có một cách rất hiệu quả lại chẳng tốn công sức!
Diêm vương mừng rỡ:
- Nói mau để triển khai cho kịp.
- Hình phạt đáng sợ nhất với chúng chính là: chúng đến từ đâu thì cho đầu thai lại nơi ấy!
Người Già Chuyện
(Sưu tầm trên mạng)
Be First to Post Comment !
Post a Comment